Albert - Chủ tịch Tổ chức Y tế Toàn cầu là người duy nhất sống sót sau khi loài người trên Trái Đất bị diệt vong, hay chính xác hơn là tự giết mình, nhờ đến được hành tinh Xanh qua hố thời gian. Ông vừa tỉnh dậy tại nhà Paven - Tổng thống nước Da Vàng - một trong 5 nước trên hành tinh Xanh.
Hành tinh Xanh có một hệ sinh thái tuyệt vời. Cây cối xanh mướt, hàng triệu loài động vật sống thoải mái nơi hoang dã. Loài người ở hành tinh Xanh nhỏ con hơn người Trái Đất, tai nhọn và da sậm màu.
- Chúng tôi có 5 nước với 5 màu da khác nhau, Paven nói. Chúng tôi đã học được rất nhiều bài học từ Trái Đất để sống hòa hợp với thiên nhiên, xem thiên nhiên là thực thể sống, phải được bảo vệ như bảo vệ con người.
- Tuyệt quá!, Albert thốt lên.
Để tiện tìm hiểu hành tinh Xanh, Albert nhận công việc chuyển phát nhanh bưu kiện giữa các nước. Paven cấp cho Albert một tấm vé thông hành đặc biệt để di chuyển xuyên biên giới. Mỗi ngày, ông có thể đi nửa vòng hành tinh, vừa đi vừa giúp đỡ người dân và diện kiến lãnh đạo các nước.
Sáng ngày thứ ba, như thường lệ, Albert trở về thăm Paven. Albert thấy ông đang ngồi ôm đầu.
- Có chuyện gì vậy, thưa tổng thống?
Paven với nét mặt đầy lo lắng, ngước nhìn Albert:
- Khu phía Tây xuất hiện một loại virus lạ. Đã có 30 người chết đêm qua. Thật khủng khiếp. Tôi đang là chủ tịch luân phiên của đại hội đồng 5 nước, sẽ triệu tập cuộc họp chung để xử lý khủng hoảng.
Paven tới phòng hội nghị trực tuyến để họp với lãnh đạo các nước. Albert lặng lẽ trở về phòng.
Ngay cả một nơi trong lành, cuộc sống của muôn loài thật bình yên như hành tinh Xanh mà virus vẫn tấn công con người, huống chi Trái Đất xưa kia đã bị con người tàn phá gần như hoàn toàn.
Albert tỉnh dậy bởi tiếng còi hú inh ỏi từ xe cấp cứu. Chỉ sau một đêm, ông hay tin virus đột ngột xuất hiện trên cả 5 nước của hành tinh Xanh, ở mỗi nước lại đã có những biến thể virus khác nhau và số người chết tăng đột biến.
Dùng những hiểu biết ở cương vị cựu Chủ tịch Tổ chức Y tế Toàn cầu ở Trái Đất, Albert đề xuất với Paven những cách hạn chế ảnh hưởng của virus:
- Các bạn chỉ cô lập từng khu vực nhiễm virus gây dịch bệnh thì không hiệu quả, phải chung tay nghiên cứu, chế tạo vaccine mới giải quyết được đại dịch.
Hai người thức trắng đêm. Rạng sáng, Paven lo lắng hỏi:
- Liệu chúng tôi có trở thành Trái Đất như của ông?
Albert nhìn Paven, thầm nghĩ về sự mỉa mai của số phận.
Cuộc họp liên hiệp 5 nước hành tinh Xanh lần thứ hai diễn ra. Ông Ledop - Tổng thống nước Da Đỏ lên tiếng phản đối đề nghị liên kết giữa 5 nước để chống dịch.
- Hãy tự lo lấy căn bệnh của nước mình, mặt ông Ledop đỏ gay trên màn hình hội nghị. Virus tại các nước không giống nhau, giờ là lúc cần lo cho chính mình.
- Chúng ta đã tồn tại như anh em suốt hàng nghìn năm nay, giờ ông lại muốn xóa bỏ điều đó sao?, Paven nổi giận.
5 tổng thống chia thành hai luồng quan điểm và tranh cãi dữ dội.
Cuộc họp kết thúc, liên minh ba nước Vàng - Trắng - Đen được thành lập. Da Đỏ và Da Xanh theo quan điểm của Tổng thống Ledop và quyết định đóng cửa đất nước, tự giải quyết dịch bệnh.
Ba tháng sau, Liên minh Vàng - Trắng - Đen thử nghiệm thành công siêu vaccine kháng ba loại virus, dịch bệnh có dấu hiệu thuyên giảm. Trong khi đó, người dân Da Đỏ và Da Xanh tử vong theo cấp số nhân. Virus được xác định là đến từ một loài cú, với khí hậu tại mỗi nước, loại virus này lại biến thể thành chủng mới phức tạp hơn.
Tình hình ngày càng nghiêm trọng tại hai nước đóng cửa có thể khiến dịch bệnh không thể giải quyết dứt điểm.
Paven quyết định triệu tập cuộc họp 5 nước một lần nữa. Albert nghĩ rằng mình phải làm gì đó. Cuối cùng, ông quyết định quay một video để gửi vài lời đến các lãnh đạo trên hành tinh Xanh.
Trong video, Albert nói ngắn gọn:
- Thưa các ngài tổng thống, tôi là Albert - người Trái Đất cuối cùng sống sót và đang nương nhờ hành tinh của các ngài. Thật đau lòng cho chính tôi, nhưng rõ ràng, tôi là minh chứng cho sự thất bại của một hành tinh có vấn đề hoàn toàn tương tự với hành tinh của các ngài bây giờ. Virus độc hại mà đơn độc chống chọi lại chúng thì chính đất nước của các ngài yếu dần đến khi suy kiệt. Chỉ có đoàn kết mới là liều vaccine tốt nhất cho khủng hoảng toàn cầu. Tôi xin giúp đỡ các ngài bằng tất cả những gì tôi có.
Nhiều giờ sau, Paven trở về từ phòng họp trực tuyến. Vẻ mệt mỏi hiện rõ nhưng nét mặt vẫn tươi tỉnh. Ông ôm chầm lấy Albert:
- Thành công rồi ông bạn! Chúng ta sẽ sớm giải quyết bọn virus!
Paven kể lại, sau khi xem video của Albert, các ngài tổng thống đều trầm ngâm. Cuối cùng, Tổng thống Ledop lên tiếng: "Chúng tôi sẽ đóng góp dược liệu và phòng thí nghiệm, các nhà khoa học của 5 quốc gia hãy cùng nhau nghiên cứu tìm ra những siêu vaccine trị siêu virus".
Đó là một cuộc chiến gian khổ. Albert đã tham gia vào đội ngũ nghiên cứu vaccine của hành tinh Xanh.
Nửa năm sau, hành tinh Xanh đã chế ngự được virus Canoro. Đó là tên virus do Albert đặt.
Đêm đó, Albert đứng trên đỉnh núi nhìn cảnh vật yên bình phía trước và lại nghĩ về Trái Đất xưa kia.
Paven đến cạnh Albert:
- Thật may là chúng tôi đã làm được, nhờ có anh. Chúng tôi là anh em thân thiết, nhưng khi biến cố xảy đến thì lại chỉ nghĩ đến mình và suýt nữa thì tự hủy hoại mình.
Albert cười buồn bã:
- Nhân loại ở Trái Đất đã không có cơ hội để sửa sai. Trái Đất xanh còn hơn hành tinh Xanh, vậy mà chỉ vài trăm năm, loài người đã hủy diệt nó. Và nó đã trả thù...
Paven vỗ vai Albert an ủi:
- Hành tinh Xanh muốn dành một lời cảm ơn đặc biệt tới anh. Hãy đi theo tôi.
Paven dẫn Albert đến một ngôi đền nằm ở biên giới 5 nước. Ở đó, Albert thấy người dân 5 nước đã tập hợp đông đủ và nhìn ông bằng ánh mắt trìu mến.
Paven bảo Albert ngồi vào giữa đền, mặt hướng về Trái Đất.
Vào khoảnh khắc mặt trời mọc trên hành tinh Xanh, người dân của cả 5 nước đã cùng ngồi xuống và cầu nguyện.
Albert mơ hồ chìm vào giấc ngủ, tiếng Paven vang lên bên tai:
- Món quà đặc biệt này 10.000 năm mới có thể thực hiện một lần bằng sự đồng lòng của nhân loại hành tinh Xanh. Đây là cơ hội cuối cùng, mong rằng các bạn cũng có thể làm được.
Chiếc máy phiên dịch rời khỏi tai Albert, ông trôi đi giữa tiếng cầu nguyện lầm rầm.
Albert đứng lên trước cuộc họp của Tổ chức Y tế Toàn cầu với tổng thống của các nước trên Trái Đất, ngày đầu năm mới:
- Thưa quý vị, virus sinh ra để phá vỡ khối đoàn kết của chúng ta, làm chúng ta bỏ rơi nhau và cuối cùng đi đến diệt vong. Nếu chung tay chế ngự virus, chúng ta sẽ có được một hành tinh xanh chứ không phải một hành tinh chết. Sự thay đổi này không quan trọng, quan trọng là thái độ của chúng ta phải thực sự thay đổi. Vẫn chưa quá muộn, chúng ta vẫn còn hy vọng...