Công ty khó khăn, doanh số giảm sút đồng nghĩa với toàn bộ lương nhân viên giảm theo. Việc ít đi, thời gian rỗi, tôi lên mạng xã hội ngày một nhiều hơn. Chủ yếu để tán gẫu với bạn bè cho qua những tháng ngày buồn tẻ. Một hôm, trong cuộc nói chuyện, cô bạn hỏi tôi rằng, có muốn bán hàng online để tăng thu nhập không? Nghe sơ qua thì đây là một công việc khá đơn giản, chỉ mất công ngồi máy tính thêm 2-3 tiếng đồng hồ. Nghe xuôi tai, tôi đồng ý thử sức.
Những ngày đầu tiên bán hàng online là những ngày vất vả nhất. Mắt lúc nào cũng dán chặt vào điện thoại hết trả lời khách hàng, đến đăng ảnh sản phẩm, comment qua lại nhận tương tác. Nhưng số đơn hàng được chốt rất ít. Tranh thủ giờ nghỉ trưa, tôi lại lên mạng. Về nhà buổi tối cũng cắm mặt, dán mắt vào điện thoại.
Tháng đầu tiên, nhờ công việc bán hàng online, thu nhập của tôi thêm được 500 ngàn đồng. Tôi vui lắm, nghĩ bụng có thêm đồng vào trang trải tiền thuê trọ, tiền điện nước. Sang tháng thứ hai, thu nhập từ công việc bán hàng online của tôi lên 1 triệu đồng. Tôi càng hăng say làm việc. Và cho đến tháng thứ 5, lúc đón cô con gái ở cổng trường, cô giáo của con nói một câu mà tôi suýt bổ ngửa: “Không biết ở nhà bé Bi (tên gọi ở nhà của con) có nói bậy không, chứ dạo này lên lớp hay nói bậy, tính khí cũng thất thường, nóng nảy không giống như trước đây. Nhờ chị về nhà bảo ban, theo sát cháu”.
Kể từ khi nhận thêm việc bán hàng online, tôi đã bỏ bê con. Hai mẹ con chẳng có thời gian đọc sách trước khi đi ngủ như trước đây. Lại nhớ tối hôm trước thôi, con gái còn nũng nịu bảo mẹ đọc sách truyện cho, vì mệt với lại cũng khuya rồi nên tôi hẹn con vào ngày khác. Dạo gần đây con cũng lầm lì hơn, không thích nói chuyện với bố mẹ, bố mẹ hỏi chỉ trả lời qua loa. Ăn cơm xong, tôi cho con chơi đồ chơi một mình, mua những món đồ chơi trước đây con thích nhưng không mảy may hỏi con chơi có vui không.
Câu nói của cô giáo khiến tôi giật mình, quyết định dừng lại việc bán hàng online để có thời gian cho con. Đọc sách báo mới hay rằng: “Trong độ tuổi từ chào đời đến 4 tuổi, não của trẻ sẽ phát triển gấp ba lần về kích thước. Lời nói, sự tiếp xúc giữa cha mẹ với con cái, thậm chí là quá trình chơi với con, không chỉ giúp não bé phát triển mà còn tăng cường sự gắn kết tình cảm”.
Tôi quay lại chu kỳ thời gian trước đây hai mẹ con từng chơi với nhau: tập vẽ, tập hát, đọc truyện... Con rất thích thú. Tôi đã quá sai lầm khi cắm đầu vào kiếm tiền để con bơ vơ một mình. Con cái là tài sản quý giá nhất, tuổi thơ của con cần được yêu thương hơn từ cha mẹ, cha mẹ phần nào sẽ định hướng tới nhân cách con trẻ. Tôi thà nghèo đi một chút để đổi lấy thời gian bên con.
Tôi biết, không chỉ riêng gì tôi mà rất rất nhiều bố mẹ khác nữa hiện nay đều bị smartphone mê hoặc. Một số vì công việc, số còn lại vì sở thích tán gẫu, xem phim, hay đơn giản thỏa mãn nhu cầu mua sắm online. Smartphone có thể mang cả thế giới đến với bạn, tuy nhiên chính điều đó lại khiến bạn quên đi những thứ gần gũi xung quanh mình, nhất là với con cái.
Theo số liệu của Google, trung bình người Việt mở điện thoại 150 lần/ngày, con số này tương đương với mỗi giờ mở máy từ 6-7 lần.