Sự ăn, ngày càng khó

THIÊN THANH| 20/09/2013 04:20

Thời buổi ngày càng khó!". Nghe một phụ nữ vừa chọn thực phẩm ở siêu thị, vừa than thở, cứ tưởng chị ấy kêu ca giá cả tăng mà lương không tăng, nhưng hình như không phải.

Sự ăn, ngày càng khó

"Thời buổi ngày càng khó!". Nghe một phụ nữ vừa chọn thực phẩm ở siêu thị, vừa than thở, cứ tưởng chị ấy kêu ca giá cả tăng mà lương không tăng, nhưng hình như không phải.

Đọc E-paper

Chị đang tìm mấy thứ gia vị để về làm món cơm trộn Hàn Quốc. Bàn ăn dọn ra, người lớn trong nhà trông giống mấy con mèo nín thở dò la mồi lạ, còn mấy đứa con thì hồ hởi khen nịnh mẹ trộn cơm Hàn còn hơn "vợ Jang Đông Gun". Người Hàn cũng là dân châu Á mà sao họ ăn uống khoa học và lịch sự thế!

Nghe bọn trẻ khen nịnh, bà mẹ ấy lại hăm hở đi siêu thị để tìm tòi phục vụ, vì chúng đang tuổi lớn, cần phải ăn nhiều để có chiều cao tối đa, cái gì chúng thích là chị ấy chiều ngay. Vậy là chị học làm cả món sườn nướng kiểu Nga, cơm cà ri kiểu Mum-bai, các loại bánh phô mai nhân táo.

Một chị khác than, đã cố công nấu nướng, chỉ mong không bị chê, đến bữa chúng bảo mẹ nấu ăn ngày càng giỏi, nhưng bày biện thức ăn chưa khéo, không giống nhà hàng chút nào. Mỗi miếng bánh kem hay ly trà mẹ dọn mời bố mà kèm theo một bông hoa lài hái ở chỗ hiên kia thì... bố thích phải biết! Chúng tư vấn như thế đấy.

Và các chị ấy cố. Sống trong ngôi nhà thân thuộc bao năm, giờ bỗng phải cố từ ngày này sang ngày khác, các chị thấy áp lực đến mức chỉ mong các con bận đi học, đi chơi, không ăn cơm nhà bữa nào là nhẹ người bữa đó.

Nghe như thế hẳn các nhà giáo dục rất bực, cho rằng các chị quá chiều chồng con, quá lệ thuộc vào sự dẫn dắt tạo nhu cầu của các nhà hàng và siêu thị. Biết làm sao khi việc không ăn cơm nhà ngày càng phổ biến vì ai cũng có những mối quan hệ công việc, bạn bè và giải trí ở bên ngoài.

Cái khẩu vị "thuần Việt" cứ biến tấu, méo mó dần đi theo những cuộc vui chơi hay ngoại giao, quay trở lại làm khổ các bà mẹ trong nhà. Những chè đậu xanh, đậu đỏ lùi dần về ngoại thành, nhường chỗ cho chè khúc bạch phô mai; cà phê đen đá một thời nay mờ nhạt dần trước làn sóng cà phê kem bạc hà và hàng trăm hương liệu kỳ dị khác cạnh tranh và làm cho khẩu vị của bọn trẻ ngày một biến đổi.

Nhiều món chỉ rộ lên, thành thứ mốt một mùa Hè, đến mùa sau đã bị món mới tràn lên mạng quảng cáo, đè cho mất dấu tích. Quán sá đã khổ sở tìm cách tồn tại, giữ khách, thì tay nghề yếu như các bà, các chị vừa làm việc công ty, vừa làm nội trợ nghiệp dư sao chiều nổi khẩu vị chồng con đã bị lệch lạc theo phong trào.

Vì thế chẳng phải ngẫu nhiên, những ngăn gia vị của các siêu thị cứ phình dần diện tích bày hàng. Các nhà sản xuất thực phẩm từ lâu đã nhìn ra xu hướng ấy, và giúp các bà nội trợ yếu tay nghề bằng các sản phẩm "làm liền", những gia vị đóng gói, chỉ cần hầm xương lên rồi trút gói gia vị ấy vào, xong xoa tay chờ chồng con khen mình khéo tay.

Bà mẹ cũng định thực hiện y như thế cho khỏe thân, nhưng bỗng một hôm cả nhà đi miền Tây chơi, những món bún cá miền Tây, những lẩu mắm bông súng ngày nào hấp dẫn trên báo giờ đi vào thực tế thì có người ăn được, có người không vì những mùi vị quá nặng.

Chị ấy rút ra kết luận, sau này những đứa con với cái khẩu vị khá "tạp" từ Á sang Âu như thế cũng sẽ quên dần những món ăn đồng quê, và rồi những món ấy hoặc cứ lẩn khuất đâu đó ở nông thôn, hoặc chỉ còn trong hoài niệm qua những bài báo nặng nỗi niềm luyến tiếc.

Và có bao giờ đến ngày, đứa con đã đi lập nghiệp ở phương xa bỗng gọi điện về kêu nhớ mẹ, nhớ món canh... kim chi của mẹ quá! Chị ấy bảo không dám tưởng tượng thêm nữa.

(0) Bình luận
Nổi bật
Đọc nhiều
Sự ăn, ngày càng khó
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO