Lạc giữa rừng tuyết phủ

Huỳnh Thu Dung| 05/03/2022 07:00

Ngày Chủ nhật 19/2/2022 vừa qua, ở thủ đô Romania, tôi lên mạng tìm được một open tour có giá khá rẻ, chỉ 29 euro (bình thường là 59 euro, nhưng hôm tôi mua giảm giá 50% để kích cầu du lịch). Tour đi về trong ngày, đón khách tại điểm hẹn lúc 7 giờ 45 và trả khách lúc 23 giờ, với hành trình 520km đưa khách đến với ba điểm du lịch quan trọng của đất nước Romania: lâu đài Hoàng gia, lâu đài Dracula và thị trấn phục hưng Brasov. Như vậy, giá cho một tour trong ngày quá rẻ, còn rẻ hơn nhiều so với du lịch nội địa ở Việt Nam.

Ngành du lịch Romania không quá nổi tiếng ở châu Âu, nhưng cách làm open tour của họ rất chuyên nghiệp. Ở điểm đón, tùy theo ngôn ngữ, buýt riêng. Lên xe, ngạc nhiên vì kín khách, thầm nghĩ mới tháng 2, không phải mùa cao điểm, thời tiết còn xấu, dịch Covid-19 vẫn rình rập, châu Âu mới mở cửa, vậy mà tour vẫn có nhiều khách, giỏi thật.

19-1-5122-1646197900.jpg

Rời Bucharest lúc trời có nắng nhẹ,  khoảng 12 độ C, xe dần dần đi lên một ngọn núi cao. Choàng tỉnh, tôi thấy xe đang đi trên đỉnh núi tuyết rơi trắng xóa. Hóa ra cách có một ngọn núi thôi mà chênh lệch đến 20 độ C. Ở điểm đến đầu tiên là tòa lâu đài Hoàng gia, do xe buýt loại lớn nên không vào sát được lâu đài, đoàn khách nói tiếng Anh chúng tôi phải băng qua một đoạn đường tuyết rơi trắng xóa. Người hướng dẫn sau khi thuyết minh, để mọi người tự do, hẹn giờ trở lại xe đi tiếp hành trình còn rất dài.

Nhẩm tính chặng vào từ chỗ xe buýt đến cửa lâu đài mất khoảng 20 phút, lúc ra sợ tuyết rơi dày, tôi rời lâu đài trước giờ hẹn 30 phút cho thong thả. Đi mãi, xem đồng hồ, giờ hẹn đã đến mà không thấy xe buýt đâu, chung quanh cũng chẳng còn ai, chỉ còn con đường nhỏ trơn trượt giữa hai cánh rừng tuyết rơi trắng xóa. Sợ hãi, tôi vừa đi vừa chạy, đồng hồ báo đã trễ 5 phút, 10 phút rồi trễ hơn nữa. Cuối cùng, tôi cũng ra khỏi cánh rừng, may gặp một người mặc đồng phục như bảo vệ. Lúc ấy, tôi mới gọi điện cho hướng dẫn viên báo tin đã lạc đường, rồi nhờ người mặc đồng phục cho hướng dẫn viên biết nơi mình đang đứng. 

Người đàn ông mặc đồng phục ngạc nhiên nhìn tôi. Cũng phải thôi, một phụ nữ châu Á từ trong rừng tuyết chạy ra, hớt hơ hớt hải, tóc tai, quần áo đầy tuyết. Anh ta chỉ nói đôi chút tiếng Anh, nhưng tôi hiểu được là cô đừng lo, cứ đứng đây chờ, xe buýt sẽ đến đón. Tôi chỉ biết rối rít cảm ơn. Thấy tôi cứ đứng giữa trời tuyết, anh ta bảo vào bên trong mái hiên kẻo lạnh. Bấy giờ tôi mới rõ vì sao đi lạc: lẽ ra khi rời lâu đài phải đi đến bãi đậu xe ở bên phải thì tôi cứ đi thẳng theo con đường mòn trước mặt dẫn xuống chân núi. Khi xe buýt đến, tôi xin lỗi tài xế và mọi người vì đã làm phiền đoàn, nhưng bác tài ân cần cười, khoát tay, ý nói không sao, cô lên xe mau kẻo chết rét! Hướng dẫn viên cho biết quãng đường từ điểm đậu xe buýt đến nơi đón tôi dài tới 5km!

Tôi thầm cảm ơn những người đi cùng đã không trách cứ, lại ân cần giúp đỡ. Đặc biệt, bác tài còn an ủi, khen tôi thông minh, biết tìm người địa phương định vị giúp. Hỏi chuyện mới biết bác tài tên Stephen, từng lái xe trong quân đội Romania, giải ngũ, lái xe cho ngành du lịch. 

Kết thúc tour, về đến điểm trả khách, tôi xuống xe vẫy tay tạm biệt mãi. Bác tài vẫy tay lại, cảm động vô cùng. 

Lâu nay tôi không biết gì nhiều về đất nước và con người Romania (ở Việt Nam thường gọi là Rumani). Nhưng sau khi bị lạc đường ở đây, tôi nhớ mãi và càng quý trọng, yêu mến những con người tử tế, chân tình, hiếu khách ở xứ sở xa xôi này. 

* (Từ Bucharest, Romania)

(0) Bình luận
Nổi bật
Đọc nhiều
Lạc giữa rừng tuyết phủ
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO