Kế hoạch...ngoại tình

KIM| 18/03/2011 05:06

Người ta bảo, có nhiều lý do đẩy một người đến chỗ ngoại tình, như không hạnh phúc với người bạn đời, như chán chường với cuộc sống hiện tại, như cảm thấy mình “mất giá” khi bị chồng (hoặc vợ) không quan tâm... Chị không rõ mình có một trong những lý do đó không, chỉ biết mình đang muốn ngoại tình.

Kế hoạch...ngoại tình

Người ta bảo, có nhiều lý do đẩy một người đến chỗ ngoại tình, như không hạnh phúc với người bạn đời, như chán chường với cuộc sống hiện tại, như cảm thấy mình “mất giá” khi bị chồng (hoặc vợ) không quan tâm... Chị không rõ mình có một trong những lý do đó không, chỉ biết mình đang muốn ngoại tình.

Từ hồi còn là sinh viên, chị đã chúa ghét những người lăng nhăng. Chị không hiểu được, làm thế nào mà người ta lại có thể song song yêu thương, trìu mến (kiểu khác giới) với cả hai người. Chị chịu, nghĩ đến thấy... ghê ghê! Thế mà bây giờ, chính chị lại đang muốn làm cái việc ấy đấy.

Người ngoài nhìn vào gia đình chị, ai bảo không hạnh phúc. Chồng chị, chưa phải nổi tiếng trong giới kinh doanh, nhưng trong ngành ít ai không biết anh; nhà không chỉ một cái, chỗ ở của vợ con sắm sanh đầy đủ tiện nghi, có xe hơi riêng. Hai con chị, chưa đoạt giải nọ giải kia nhưng đều đặn nhận bằng khen của nhà trường; hàng xóm trầm trồ vì sự ngoan ngỗn, lễ phép.

Bản thân chị có chỗ làm việc ổn định, không bị lãnh đạo chê trách, không bị đồng nghiệp soi mói. Ngoài thời gian đi làm, chị là người phụ nữ của gia đình. Không ít ông bạn rất “ngưỡng mộ” chồng chị vì có một “hậu phương an toàn” là chị.

Chị không chịu áp lực kiếm tiền, chồng chị cũng là người hiểu câu “của chồng công vợ”, nên chị chẳng có gì phải phàn nàn về chuyện tiền bạc. Đời sống vợ chồng, dù không thường, đã bốn - năm mươi cả rồiø, nhưng những đêm ái ân vẫn mặn nồng... Vậy chị có lý do gì để ngoại tình nhỉ?

Mẹ chị nói, người đàn ông muốn làm nên sự nghiệp thì phải được tách ra khỏi những vụn vặt gia đình. Chị theo đó, tự nguyện đảm đương hết việc nhà, từ chợ búa cơm nước, sắp đặt nhà cửa, chọn trường, họp lớp cho con, đến quan hệ lối xóm, đối đãi họ hàng hai bên.

Chị nghĩ, sự thành công trong sự nghiệp của anh, mẹ con chị cũng được hưởng. Chị từng lấy làm vui sướng, hãnh diện khi nhận được lời khen “đảm đang” từ bạn bè, người thân.

Còn chồng chị, hình như cũng đã chuyển sự ghi nhận công lao ấy của chị vào số tiền và vật chất đưa về nhà, và những đêm như thời trai trẻ. Có lẽ anh nghĩ thế là đủ.

Nhưng vài năm gần đây, trong chị xuất hiện lờ mờ một suy nghĩ, hình như chị đã sai khi tách anh ra khỏi những vụn vặt của gia đình. Chị càng đảm đang bao nhiêu thì anh càng xa gia đình bấy nhiêu.

Không phải là anh hắt hủi vợ hay la mắng con, cũng chẳng thấy có hiện tượng “quỹ đen quỹ đỏ” gì (thực chất có hay không thì quả tình chị không biết, vì chị có biết gì về công việc của anh đâu.

Trước kia chị cũng lân la tìm hiểu, nhưng anh bảo chị biết làm gì cho mệt đầu, thế là chị cũng thôi, việc ai nấy làm). Chỉ có điều, thời gian - cả về nghĩa đen (thời giờ) và nghĩa bóng (sự quan tâm) - anh dành cho gia đình quá ít. Việc gia đình, việc học hành của con cái, nhờ tiền anh đưa về, chị có thể lo chu toàn.

Với các con, chị cũng tìm và đưa ra những lý do hợp lý cho sự vắng mặt thường xuyên của cha chúng ở nhà. Chị chỉ không tìm được lý do cho những đêm vắng anh, hay những ngày nghỉ trống trải của chính mình.

Đôi lúc chị cũng nghi ngờ, cũng ghen bóng ghen gió, nhưng phải thú thật là chưa từng nghe mảy may một lời nào phủ nhận sự đứng đắn của chồng.

Chị chẳng có lý do gì để trách chồng. Anh vắng nhà vì những đam mê vô cùng lành mạnh: kiếm tiền và thú chơi thể thao. Khi có một thứ để đam mê, người ta có để tâm đến những gì xung quanh nữa không?

Chị chẳng có một thú vui riêng gì có thể gọi là đam mê. Chị vốn không thích đám đông. Trước đây, chị chưa từng mong mình đam mê một cái gì đó, vì chị có nhiều thứ, nhiều việc phải quan tâm cùng lúc, mà quan trọng nhất là các thành viên trong gia đình chị khỏe mạnh, các con chị được dạy dỗ và học hành đến nơi đến chốn.

Cho riêng mình, chị chỉ mong có một người biết nghe khi chị muốn nói, và nói khi chị mong được nghe. Nhưng giờ đây, khi anh ở ngoài nhiều hơn ở nhà, đâu cần chị cơm bưng nước rót; khi các con đã qua cái tuổi bú mớm, tuổi cơm xúc nước ép, chị bỗng muốn mình có một đam mê.

Chị muốn mình thích, thật thích một thứ gì đó, để có thể quên đi cảm giác cô đơn khi vắng anh, và ngay cả khi có anh nhưng chị chỉ đơn thuần là người đàn bà ở bên anh.

Nghe nói, phụ nữ khi có tình nhân - tức thấy mình yêu và được yêu - thì quên hết gia đình, chồng con, bất chấp cả dư luận. Chị không mong mình đến nông nỗi ấy, nhưng rất muốn được lấp đầy cái khoảng thiếu hụt “nhỏ nhoi” trong tâm hồn mình.

Chị định sẽ ngoại tình, nhưng cũng sẽ dừng lại ở chỗ cần dừng, để không mất người chồng giỏi giang, không ảnh hưởng xấu đến hai thiên thần của chị, nói chung là không thể mất một “gia đình hạnh phúc” như gia đình chị hiện nay. Chị muốn “lên kế hoạch” cho việc này, nhưng chưa biết nên bắt đầu từ đâu...

(0) Bình luận
Nổi bật
Đọc nhiều
Kế hoạch...ngoại tình
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO