Ông chủ “huề vốn”

PHƯƠNG QUYÊN| 08/08/2009 08:19

Về Anh lúc này chắc là “nhục” lắm?” - chỉ với một câu hỏi đã mang hàm ý trả lời này mà Trị Mahon đã gắn kết cuộc sống lẫn tương lai của mình vào mảnh đất quê hương

Ông chủ “huề vốn”

“Về Anh lúc này chắc là “nhục” lắm?” - chỉ với một câu hỏi đã mang hàm ý trả lời này mà Trị Mahon đã gắn kết cuộc sống lẫn tương lai của mình trong hai năm qua (và sẽ nhiều hơn thế) trên mảnh đất mà ngày xưa, anh chỉ có thể hình dung qua lời kể của mẹ.

365 ngày làm người Việt

Gặp Trị Mahon, Giám đốc Công ty SubZero L.t.d tại TP. HCM, mái đầu tỉa tót kỹ lưỡng và đôi hoa tai lấp lánh của anh dễ khiến người đối diện “dị ứng”. “Ở Anh, tôi ăn chơi không thua ai”- anh nói vậy về mình rồi đính chính: “Nhưng chắc chắn là tôi không về Việt Nam để ăn chơi!”.

Tốt nghiệp hạng ưu cả hai trường đại học tại Anh và Mỹ chuyên ngành thiết kế ứng dụng, có công việc hấp dẫn tại một công ty lớn, trong ngày sinh nhật lần thứ 30, Trị Mahon quyết định rời Anh, tự thưởng cho mình 365 ngày làm người Việt trong sự ngạc nhiên, lo lắng lẫn mừng rỡ của gia đình. Lo lắng vì Trị chưa nói rành tiếng Việt, mừng vì đứa con xa quê biết tìm về nguồn cội. “Sinh ra ở VN nhưng lại rời Tổ quốc khi còn chưa biết nói, mỗi lần nghĩ về quê hương, tôi luôn có cảm giác mình là khách”- Trị Mahon giải thích nguyên nhân về nguồn của mình như vậy.

Nghỉ việc, khóa tài khoản vì muốn thử thách bản thân, lận lưng 2.500 bảng Anh, trong đó, tiền vé máy bay đã mất một phần ba, Trị Mahon trở lại nơi mình được sinh ra và “tá hỏa” vì “mọi thứ sao không như mình nghĩ”. Anh kể, cách sống của người Việt ở Anh hoàn toàn khác với những người trong nước nên thời gian đầu, anh liên tục bị sốc. Sốc vì người ta cười nói rất thân thiện nhưng thực chất là giận mình. Sốc vì những thỏa thuận hợp tác được bàn bạc rôm rả nhưng khi nhập cuộc thì ai cũng dễ dàng thoái thác...

Mùa Giáng sinh 2007 và cái Tết đầu tiên trên quê hương của Trị kéo dài bằng chuỗi ngày vừa hết tiền vừa thất vọng. “Lúc đó, tôi chỉ muốn về Anh nhưng mỗi lần đặt vé máy bay là mỗi lần tôi lại tự hỏi mình, về Anh trong thất bại thế này thì xấu hổ để đâu cho hết?”. Câu trả lời của anh, là tiếp tục bám trụ VN bằng nghề tay trái: kinh doanh!

Ba mục tiêu sống tốt hơn

Trị kể, lần đầu nếm cái nóng oi ả của Sài Gòn, anh đã... tức vì không có sản phẩm giữ nhiệt nào ở VN có tác dụng hơn 6 giờ. Nỗi ấm ức khiến anh bỏ thời gian lên mạng tìm sản phẩm mình cần. Đúng như anh nghĩ, tại Úc, đá công nghệ, sản phẩm giữ nhiệt đa năng đã có mặt trên thị trường. Đánh giá đây là sản phẩm đáp ứng nhu cầu của khách hàng VN, lập tức, anh lên kế hoạch kinh doanh, liên lạc đặt quan hệ với đối tác. Mọi chuyện xem như hoàn thành đến 90% thì anh bị vướng thủ tục. “Chuẩn bị kinh doanh chỉ mất hai tháng nhưng loay hoay thêm ba tháng nữa, tôi mới làm xong các thủ tục hành chính”- Trị ấm ức.

Tri Mahon gặp khách hàng

Sản phẩm có thể làm nóng hoặc lạnh theo ý người dùng trong vòng hơn 24 giờ, giá thành lại rẻ nên những miếng đá công nghiệp, dùng giữ độ tươi cho thực phẩm hay chườm lên cơ thể mà Trị Mahon phân phối nhanh chóng được người dùng đón nhận. Tuy nhiên, nhân viên của anh thì chẳng vui trước cách kinh doanh không giống ai của giám đốc: Phân phối ở nông thôn với giá thấp hơn thành thị dù rằng chi phí vận chuyển cao hơn hẳn. Anh thẳng thắn: “Những người sống ở nông thôn không có tủ lạnh, lại khó nghèo, họ mới là đối tượng cần sản phẩm này nhất”. Đó là lý do anh xác định, ở thị trường nông thôn, công ty chỉ cần huề vốn. Phương thức kinh doanh như thế nhưng SubZero không những không lỗ mà còn phát triển mạnh mẽ.

Mới đây, anh vừa giao dịch thành công với hai công ty từ châu Phi và châu Âu với đơn đặt hàng trị giá gần 15 tỷ đồng. Trị triết lý: “Mọi người quen nghĩ giao dịch dễ thành công trên bàn nhậu hay qua “cửa sau”, nhưng không phải vậy. Có rất nhiều cách để thương thảo thành công. Trong đó, thẳng thắn cũng là một lựa chọn khôn ngoan”.

Dành hết thời gian cho công việc nên đầu ngày là lúc Trị “lên dây cót tinh thần” cho mình. Anh cho biết, việc làm đầu tiên trong ngày là nghĩ đến ba mục tiêu: Làm cho ít nhất một người cười, người đó có thể là người quen hoặc chỉ đơn giản là người anh gặp ngoài đường; Nắm bắt mọi cơ hội học hỏi để nâng cao tri thức, và đối xử với mọi người như cách mình muốn mọi người đối xử với mình. “Ba điều này giúp tôi sống tốt hơn từng ngày”- Anh khẳng định.

Trị Mahon yêu VN, yêu công việc, yêu xe máy nên việc quay lại Anh với anh bây giờ là quá khó. Anh bảo, về nước lâu rồi nhưng chưa được rong chơi thỏa sức. Anh muốn tiếp tục trải nghiệm và dành hết thời gian đẹp nhất đời người của mình cho quê hương, bởi giờ đây, khát vọng lớn nhất trong anh là mở rộng mô hình kinh doanh để có vốn thành lập một trung tâm đào tạo ngoại ngữ và kỹ năng tại Châu Đốc - vùng quê mỗi năm một mùa nước nổi, nơi anh cất tiếng khóc chào đời để trẻ em và thanh niên của vùng có điều kiện sở hữu chiếc chìa khóa mở ra cánh cửa giao tiếp với thế giới.

(0) Bình luận
Nổi bật
Đọc nhiều
Ông chủ “huề vốn”
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO